Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2007

Ông không đi.




Báo Vietnamnet dạo này như báo tường của tổ hưu ấy nhỉ.

KTS Nguyễn Trực Luyện: Nhà QH phải xứng tầm VN hội nhập






Chuyện nhà Quốc Hội không nên xây ở vị trí cũ thì nhiều người nhiều giới lên tiếng rồi. Mấy bác hải ngoại còn nặng lời mắng là chúng nó đào mả tổ...bala. Chết, ai lại thế. Mình cứ mắng đào mả tổ chúng nó thì được chứ mắng thế hoá ra nó đào mả tổ mình thật à. Thật ra có 2 điều mà sẽ chả bao giờ lên báo chí (chỉ lên blog thôi) nhưng nó giải thích khá đơn giản và rõ ràng cho việc xây hay không xây. Thứ nhất là những người quan trọng làm những việc hệ trọng quốc gia. Việc hệ trọng quốc gia quyết rồi mà quyết lại chẳng hoá ra là mình ngu hơn mấy cụ hưu à??? KHÔNG BAO GIỜ. Thứ hai, cái này thuộc âm phần, từ lâu mọi người thường thắc mắc tại sao không di dời các khối cơ quan nhà nước ra khỏi khu thành cổ để giảm tải sức ép đô thị hoá cho khu trung tâm cũ nhưng không bao giờ thấy việc này nhúc nhích được tí nào là tại sao? Đơn giản là bởi vì khu vực quận Ba Đình được coi là nơi CÓ LONG MẠCH của thủ đô ta ngàn năm văn hiến không mê tín dị đoan. Chẳng cơ quan nào muốn đi cả. Nhưng cũng chẳng ai nói ra cái lý do đấy cả. Nào phải mình dân ta đâu, còn cả các bạn Tây kia nữa cũng thế thôi. Các bạn xây thủ phủ Đông Dương ở đây, di di xoá xoá mấy cái núi đất, vạch trục mới xoá xoá bôi bôi cái trục thần đạo cũ của thành Hà nội, nhiều người bảo các bạn cũng noi gương Cao Biền đại ca trấn yểm annam ta thôi. Tóm lại, ÔNG KHÔNG ĐI ĐÂU HẾT, khi nào ông về hưu hẵng hay. Bây giờ phải làm sao? Phải giàn đều 2 mặt trận: mặt dương ta tạo dư luận, gửi huyết tâm thư; nhưng mặt âm thì nên bố trí 1 bộ phận ưu tú đi liên lạc với hệ thống khoảng 3-4 thày đang uy tín nhất hiện nay, hối lộ, đe doạ, dụ dỗ...để các thày phán đỡ cho 1 ít. Đảm bảo hiệu quả hơn cả ngàn ý kiến! Có thể tham khảo vụ mật phục kinh điển của bác Thanh niên năm xưa đánh chú TDTT. Ta gài thày bên Tàu rồi ta bắn tin bên ta. Chắc là ổn.

Thôi kể tích xưa chuyện cũ một tý. Nguyên lai bọn xâm lược nào cũng giống nhau, muốn cai trị lâu dài thì đều tính chuyện đồng hoá dân bản địa. Mà việc đầu tiên của đồng hoá là xoá nhoà dấu vết của truyền thống, xoá nhoà đi trí nhớ của cộng đồng. Không trí nhớ, không truyền thống thì sẽ rất tiện. Các bạn Pháp sau khi được khu nhượng địa (ở khu Tràng Tiền, Lý Thường Kiệt ngày nay), một mặt nhập nhèm địa giới (không bao giờ tìm thấy bản đồ bàn giao mốc thực địa) một mặt thiết lập hệ công trình có tính biểu trưng cho hệ quyền lực mới. Các công trình thường được chọn vị trí thay cho những biểu tượng cũ. Chùa Báo Ân bên hồ Lục Thuỷ thì phá đi giao cho Hội Truyền Giáo xây trụ sở, xây nhà thờ. Bây giờ Hội Truyền Giáo Mới đòi lại thì các bạn cái lọ cái chai lý do lý trấu nhùng nhằng làm thanh thiếu niên thủ đô mãi không có được cái khu vui chơi ra hồn, cứ bỏ hoang hoài vậy à? Mở đường phá chùa Kim Liên thì cũng tệ, tệ nữa là mở đường cắt trục thần đạo của Văn Miếu, hồ Văn đảo Ngọc thành ra như cái thủ cấp bị chặt văng ra mồm há hốc (có khi do vậy mà bây giờ mới phát ra phong trào Mở Miệng). Tệ nữa là xoá bỏ tôn nghiêm cũ, mở đường (Điện Biên Phủ) cắt xéo trục xưa, biến Cột Cờ thành cái tiểu cảnh bên đường. Cổ thành thêm 1 vết sẹo lớn trên mặt trông thật ngầu. Vậy mới nói thực dân thâm hiểm. Để con cháu bây giờ tranh nhau chia miếng đất ông bà để cơi thêm cái toa lét khép kín. Để bây giờ có lần mình trông thấy 1 thằng hồn nhiên đứng đái dưới chân Cột Cờ, ngay cạnh mấy ông Ầm oai danh xưa-dòng người (nước ngoài) cứ đi (vào bảo tàng), kệ chó (má) cứ...đái trong 1 ngày mưa gió lất phất. Nó đi ra từ Cafe Highland.

(viết xong đọc lại thấy mình đanh đá phết)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét