Thứ Năm, 18 tháng 10, 2007

Nhắm mắt, nghe thời gian trôi...




Lặng lẽ cúi đầu.
Mắt mũi ngầng ngậng.
Tất cả nhoà đi. Nhoè nhoẹt.

Cốc nước sôi đã nguội. Mình đang chờ đợi gì? Chỉ đơn giản là cúi mặt xuống. Đã từng như thế và bây giờ lại đang như thế.

Sao lại là mùa thu?
Nhớ khói thuốc cùng tách cafe nóng. Bạn bè? Vô nghĩa tuyệt đối. Mắt đỏ hoe. Ngứa.

Muốn xẻ tung tất cả. Giá mà khạc ra được. Bất xá.

Nhớ em. Nhưng lúc này mình chẳng thể bên nhau. Em không muốn mà anh cũng không muốn. Môi ướt.

Muốn buông xuôi. Mệt mỏi. Nhưng tại sao mình không thể đơn giản là nằm xuống? Mọi thứ cứ chảy ngược vào trong. Nghẹn.


Những lúc này, quanh chỗ tôi ngồi xin đừng có 1 ai. Bởi vì...MỊA, TỚ ĐANG BỊ VIÊM MŨI DỊ ỨNG!!! ...

http://www.influenzareport.com/ir/images/image40.jpg

6 nhận xét:

  1. Viết xong cũng thấy nhẹ nhõm hẳn. Thiệt tình ^^

    Trả lờiXóa
  2. Hi!
    Bac dao nay tam trang qua nhi! :-D
    Apres la pluie le ciel est claire! :) D'accord!?

    Trả lờiXóa
  3. hic, chờ tạnh mưa thì cũng d'accord thôi :(

    Trả lờiXóa
  4. Thi thoang ranh roi may anh em di uong nuoc tao lao chut, bac thay the nao!? ;)

    Trả lờiXóa
  5. Vô tình đi qua, thấy cảnh này-giống mình, lúc này đây:
    "Cốc nước sôi đã nguội. Sao lại là mùa thu? Những lúc này, quanh chỗ tôi ngồi xin đừng có 1 ai".

    Trả lờiXóa