Thứ Hai, 19 tháng 11, 2007

Ối giời ôi râu tép nó đâm vào môi tôi....




1.

Bà ngồi bà rung đùi

Ông ngồi ông rung chân
Ba mươi chiến sỹ Hồng quân
Đến đây bóp chân cho bà...

Mấy câu hát xuyên tạc này có từ thời...các chiến sỹ Hồng quân còn bóp chân cho bà. Mình bé tí đã biết mấy bài này rồi. Còn nhiều bài khác như:

Bà bế cháu xuống bếp ăn vụng tép
Ối giời ôi râu tép nó đâm vào môi tôi

:D nhưng chủ đề hôm nay không phải là nói về các bài hát xuyên tạc, mặc dù nó rất đáng được quan tâm. Cũng tựa như các bài hát đồng dao của trẻ con, rõ ràng người ta (ít nhất là ở Việt nam ta) có 1 sự khoái chí ngầm khi sử dụng sự liên tưởng liên thiên tự do tuỳ tiện dựa vào âm điệu và những ý nghĩa trái khoáy như vậy. Tức là dùng phân tâm học mà bàn thì có khối chuyện vui đây. Nhưng phân tâm học hôm nay tự nhiên chú ý vào việc khác: đấy là phân tâm học đang ngồi chờ ngoài hành lang bệnh viện nọ cùng mọi người tự nhiên phân tâm học để ý thấy hầu như tất cả đều đang rung đùi, rung chân. Thế là bật ra câu hỏi "Tại sao chúng ta lại hay rung đùi như vậy". Đầu tiên khảo sát thực tế thì những lúc người ta rung đùi rung chân thường là những lúc kiều như đang sốt ruột, đang vơ vẩn không có việc gì cụ thể để làm. Mình xếp nó cùng rọ với việc nhâm nhi chén nước chè hay là rít điều thuốc-và quả tình căn bản các chú nhà ta cũng thường ngồi kiểu "gà bậu" (thuật ngữ này hình như xuất xứ từ ga Nam Định nổi danh 1 thời) vừa xuýt xoa chén nước chè nóng vừa bập bập điếu thuốc lá và...rung đùi rung chân. Tức là 1 kiểu làm bận tâm trí khi không có gì để bận tâm. Tức là chúng ta không thể ngồi yên thanh thản được, phải nghĩ ra trò này trò kia cho cơ thể bận rộn-1 sự tán tâm vô thức. Tuy nhiên rung đùi rung chân thì nó độc đáo hơn mấy cái kia là nó phổ biến cho đủ mọi giới và tính nhịp điệu cao hơn hẳn. Cứ thử đang rung đùi rung chân tự nhiên nhớ ra xong cố tình rung xem-rung lung tung ngay! Và hễ tâm trí có chuyện để làm thì chân sẽ hết rung. Kết luận: nếu bạn thấy 1 đám đông đang xuýt xoa tán gẫu và rung đùi rung chân tận mạng thì tốt nhất đừng xán vào nếu bạn không muốn làm 1 trong 30 chiến sỹ Hồng quân.


2. Bài này tiếp nối bài "ngơ ngơ" - phen này mình quyết tâm giành danh hiệu "nhà vỉa hè học" hay còn gọi là "ngơ ngơ tiên sinh".


3. Mình có 1 blog chuyên viết những chuyện vui vẻ tào phào thế này. Tớ hứa bạn nào chăm comment cho tớ tớ sẽ bonus mời vào trỏng tán chuyện-đảm bảo khỏi mất tiền mua báo Tuổi Trẻ Cười mà vẫn tăng tuổi thọ như thường :))

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét